Định Lý Cuối Cùng Của Fermat
Định lý cuối cùng của Fermat là một trong những bài toán toán học nổi tiếng nhất mọi thời đại. Định lý này được phát biểu bởi nhà toán học người Pháp Pierre de Fermat vào năm 1637, nhưng không có bằng chứng hoặc chứng minh nào được cung cấp cho nó. Đến năm 1994, Andrew Wiles, một nhà toán học người Anh, đã công bố một chứng minh cho định lý này sau một quá trình nghiên cứu kéo dài hơn 7 năm.
Định lý cuối cùng của Fermat nói rằng không có bất kỳ ba số nguyên dương nào a, b, c thỏa mãn phương trình a^n + b^n = c^n với n > 2. Đây là trường hợp đặc biệt của Định lý Pythagoras khi n = 2.
Chứng minh của Andrew Wiles dựa trên nhiều lĩnh vực toán học khác nhau như đại số, hình học và lý thuyết số. Ông đã sử dụng các kết quả từ những nhà toán học tiền nhiệm như Euler, Gauss và Shimura để tạo ra một chứng minh hoàn chỉnh và chính xác cho định lý này.
Sau khi công bố chứng minh của mình, Andrew Wiles đã nhận được nhiều sự công nhận và giải thưởng danh prestigous trong cộng đồng toán học. Định lý cuối cùng của Fermat không chỉ là một trong những bài toán khó nhất mà còn là một trong những thành tựu lớn nhất trong lịch sử toán học.